Nguyễn Văn Phú

CHU KỲ THAY LÁ, CÂY LỘC VỪNG






Luật Trời định, dưới cõi trần;
Lộc vừng thay lá một lần, cuối đông.
Lá vàng mấy lớp chất chồng,
Phủ đầy chân cội, cành không nói gì.
 
Tiễn mùa đông lạnh lẽo đi,
Muôn chồi non nhú, mỗi khi xuân về.
Lá xanh, xanh biếc trưa hè;
Màu hoa đỏ thắm, bầy ve gọi đàn.
 
Tháng bẩy, mùa thu chửa sang,
Hoa đỏ đã rụng, mấy hàng trước sân.
Lá xanh chuyển thẫm, tần ngần,
Nhìn chùm hoa đỏ, vơi dần, xót xa.
 
Rồi mùa thu lặng lẽ qua,
Cây Lộc vừng, lại trổ hoa trái mùa.
Dù không lộng lẫy như xưa,
Vẫn là lộc, của Trời vừa ban thêm.
 
Heo may lướt nhẹ qua thềm,
Cánh hoa rụng hết, một đêm cuối mùa.
Còn lại cuống hoa xác sơ;
Ẩn trong tầng lá, để chờ gió đông.
 
Tháng 9/2018

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 19 tháng 11 năm 2019

Bình luận về Bài thơ "CHU KỲ THAY LÁ, CÂY LỘC VỪNG"